thơ

NGUYỆT ĐỔ RÈM KHUYA

Lác đác mưa rơi sợi thắm buồn
Thuyền trôi sông lặng tiếc chiều buông
Mênh mông nhạc lạc trời xa biển
Bát ngát hương bay nước tới nguồn

Hận kẻ gian manh vui mấy kịch?
Thù ai hiểm ác giỡn bao tuồng?
Nằm nghe gió thoảng mù sương khói
Nguyệt đổ rèm khuya suông ánh suông!

Nam Thảo