thơ

Ngày Xưa Ngày Nay

Xuân thì em vẫn thường mơ
Được làm cô bé tiểu thơ của chàng
Nhưng rồi em lại chàng ràng
Nên chàng quay gót bỏ nàng bơ vơ
Sáng chiều ra ngẩn vào ngơ
Đáng đời cái tội thờ ơ, kiêu kỳ
Xem đời là một chữ chi?
Thấy mình cao giá chân đi bằng hài
Bây giờ nhan sắc tàn phai
Phấn son nhòa nhạt chẳng ai muốn nhìn
Bao năm dâu bể chiến chinh
Chỉ còn tay trắng lưu linh xứ người
Tình cờ đi giữa chợ đời
Gặp chàng như thể gặp người không quen.

** ĐOÀN THỦY TIÊN **