thơ

ĐÊM GIAO THỪA NHỚ MẸ

Mẹ già tuổi hạc đã cao
Chưa về thăm được lòng sao không buồn ?!
Con xa Mẹ một trùng dương
Lấy chi mà đựng nhớ thương cho vừa ?
Nhớ ngày xưa rất xa xưa
Níu tay Mẹ dắt lên chùa cầu an
Nhìn hoa Mai nở bên đàng
Mỉm cười Mẹ bảo : “Xuân sang đó rồi !”
Xuân mang hơi ấm cho đời
Sống trong tình Mẹ một thời an vui
Đâu ngờ có lúc chia phôi
Xa quê, lìa Mẹ. Tơi bời lòng con !
Quê người Xuân đến héo hon !
Tháng năm chờ đợi đã mòn mỏi chưa?!
Cô đơn đón phút Giao Thừa
Cố ngăn dòng lệ mới vừa trào tuôn
Bao giờ nước lại về nguồn?
Bao giờ vơi được nổi buồn chia xa
Đêm Xuân mơ bóng Mẹ già
Nhớ mênh mông nhớ, sầu da diết sầu.

Bùi Thạch Trường Sơn