thơ

Hạt Bụi

Buổi chiều cuối tháng đi chơi
Bỗng cơn gió lốc bụi bay mịt trời
Chạnh lòng mơ ước xa xôi
Được là hạt bụi thì tôi bám vào
Tấm thân ngà ngọc trắng phau
Xin em đừng tắm dãi dầu thân tôi
Hương thơm “bụi” hít không thôi
Xin đừng phủi bụi cho rời thân em
Bụi đây luôn mãi khát thèm
Cho nên mơ ước được đem em về
Sống trong tình nghĩa phu thê
Giật mình tỉnh giấc cơn mê tuyệt vời.

Song Hồ