thơ

Tình Người Gánh Gạo Thăm Nuôi

Tôi có người tình gánh gạo thăm nuôi,
Tôi có người yêu dang dở mộng đời.
Một sớm Xuân về giặc gieo tang tóc ,
Đứa tù đứa tội đôi ngả chia phôi.
Tôicó người yêu gánh gạo tìm tôi,
Gánh nỗi u tình trĩu nặng hai vai .
Xuôi ngược Trường Sơn băng qua đèo Ải,
Diện kiến tù thân xương thịt một người .
Tôi có người tình gánh gạo thăm nuôi,
Gánh đến Khe Sanh vừa kịp tối trời .
Ngủ lại Làng Vej ( Vây ) ven rừng đường Chín,
Mai trèo đèo Lao Bão ghé thăm tôi.
Tôi có người yêu gánh gạo tìm tôi,
Gánh xuống Cồn Tiên đất đỏ miền xuôi.
Đây Trung Du mưa lạnh bùn ngập gối
Ai đẫm lệ tìm ai anh bết rồi !
Tôi có người tình lặn lội thăm nuôi ,
Mỏi gối chân chim đổ Ái Tử đồi.
Nghe tin sét đánh tù di ra Bắc ,
Cắt xé lòng đau lịm chết cả người.
Tôi có người yêu gánh gạo tìm tôi,
Gánh ra Thanh Hóa nghẹn uất rụng rời.
Lam sơn chướng khí LòngHồ Sông Mực,
Nước tím rừng sâu vượn hú khỉ cười.
Tôi có người tình lặn lội thăm nuôi,
Trại dời không gặp chết đứng giữa đời .
Khóc hận quân thù thương tù đày ải ,
Mưa lệ đường về gọi mãi anh ơi !
Gánh gạo tìm chàng gian khổ đầy vơi ,
Thui thủi đi về chiếc bóng đơn côi .
Ơn trời gặp được ngàn hoa xuân nở ,
Lỡ lạc đầu non thân gái cuối trời !
Tôi có người yêu gánh gạo tìm tôi ,
Gánh cuộc tình si suốt sáu năm dài .
Ngang dọc miền Trung lội ra đất Bắc ,
Vai vẫn xanh tình lệ mãi tuôn rơi .

LDPP