thơ

Tiễn Anh

Đêm nay trăng sáng mênh mông,
Thuyền em xuôi mái giữa dòng trường giang.
Nhịp chèo đưa đẩy nhặt khoan,
Gió đêm lành lạnh, lòng càng lạnh thêm.
tiễn anh vội vã trong đêm,
nửa thương, nửa tiếc tình em xa vời.
Nước non khói lửa ngập trời,
Phận trai anh phải đáp lời núi sông.
Nhớ thương xin giữ trong lòng,
Nếu mai còn gặp, vẫn mong đẹp tình.
Đêm tàn, trời sắp bình minh,
Là giờ ly biệt đăng trình nhé em.
Bùi ngùi ngăn giọt lệ mềm,
Em quay thuyền nhỏ, lòng thêm biển sầu.
Chúc anh dù ở tuyến đầu,
Hay nơi ghềnh thác, rừng sâu, bể ngàn.
Vượt qua nguy hiểm bình an,
Về đây em vẫn chờ chàng bên em.

Mục Sư Nguyễn Thành Ngọc.
(Ngày 01 tháng 11, năm 2010)